Lang nha bổng, Phi hổ trảo, Lưu tinh chùy… đều là do Bách Lý Lộ Lộ chuẩn bị lúc trước để “chiêu đãi” Lý Do Hỉ, rốt cuộc bây giờ đã có chỗ dụng võ rồi. 
Lý Do Hỉ đứng trước cánh cửa lớn nặng nề màu đỏ thắm kia, hít một hơi thật sâu, nghĩ ngợi, còn chưa đeo nút tai. 
Huyền Linh đã sắp xếp thầy thuốc đợi lệnh ở trước cửa, bất kể là ai bò ra trước đều có thể được cứu trị trước tiên. 
Thập Dương vẫn không yên tâm, nhắc nhở: “Hay là cứ đeo vào đi? Đường sau này còn dài, cô nhất thiết không được chết đó.” 
Lý Do Hỉ hừ lạnh: “Chuyện cười, đeo nút tai chẳng phải là gian lận à? Lý Do Hỉ ta đây chưa bao giờ là người như thế.” Thập Dương lè lưỡi, trong lòng nghĩ chuyện như vậy mà cô làm còn ít hay sao? 
Khi Lý Do Hỉ đi vào một lần nữa, Lệ Vô Tịch vui vẻ đến hỏng luôn, biến thành chim bay quanh nàng hai vòng biểu hiện hoan nghênh -- Lâu lắm rồi không có ai nói chuyện với hắn, đúng là nghẹn hỏng rồi. 
Ba cái đầu chim đồng thanh kêu lên: “Thủ hạ bại tướng, thủ hạ bại tướng, ngươi lại đến rồi! Ngươi lại đến rồi!” 
Lý Do Hỉ định thử nói chuyện tử tế với hắn. 
“Thấy tôi đến, anh có vẻ rất vui đấy nhỉ, bình thường chắc là chẳng có ai dám nói chuyện với anh hả?” 
Bình thường hắn cũng không ra ngoài, cả ngày buồn bực ở trong phòng. 
Giống như một con mèo thần tài vẫy tay không biết nói chuyện, chỉ cần ngồi ngơ ngẩn ở nơi nào thì nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873746/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.