Thập Dương ăn hết bánh bao, ngồi ở bên đường nhớ lại trước đây Lý Do Hỉ đối xử với hắn thế nào, đủ loại tốt và không tốt, tỉ mỉ cẩn thận đếm trên đầu ngón tay thì phát hiện tốt vẫn nhiều hơn không tốt.
Nữ nhân này vừa hung vừa ác, mặc dù luôn mắng hắn, đánh hắn, nhưng những lúc mấu chốt vẫn quan tâm hắn.
Tuy có chút không thể tin nổi nhưng lại là sự thật.
Thập Dương thở dài, cuối cùng vẫn đi vào Lĩnh Tiên quán, tìm được Huyền Linh, cùng đứng chờ ngoài cửa với nàng ta.
Lý Do Hỉ vừa đẩy cửa, thò một bàn tay ra, đám nha hoàn, nô bộc bên cạnh Huyền Linh đồng loạt tiến lên kéo nàng ra, cánh cửa lớn bị đóng thật chặt ngay lập tức.
Tất cả tiếng chửi rủa nhơ bẩn đều bị ngăn cách phía sau cửa, Lý Do Hỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đã yên tĩnh lại.
Trận pháp màu vàng kim trên cánh cửa không phải dùng để ngăn ngừa hắn chạy trốn, mà là dùng để cách âm, Lệ Vô Tịch chưa bao giờ chủ động rời khỏi căn phòng.
Nhưng xung quanh căn phòng mà hắn đang ở này đều phủ kín trận pháp cách âm, đảm bảo dù có dán lỗ tai ở trên cửa cũng không nghe thấy tiếng hắn mắng người.
Đến những người đưa đồ ăn phục vụ hắn hàng ngày khi ra vào cũng đeo nút tai cách âm, nếu không thì khó cam đoan rằng họ không bị hắn làm tức chết.
Huyền Linh vội vàng tiến lên đỡ nàng, lệnh cho người hầu hòa tan đan dược thanh tâm giải nhiệt, bổ khí tán sầu vào nước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giai-cuu-dai-ma-vuong-bi-chat-xac/873745/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.