Chợt ngoài sân truyền đến tiếng gọi: "Tiểu Phong, đệ mau ra đây.''
Vân Ngạo Phong nhìn Vân Tuân Vũ một cái, rồi đi ra: "Đến ngay đây!"
Vừa đến cửa, đã ngửi thấy một loại hương thơm thoang thoảng quanh chóp mũi, hắn là thuộc hạng người tham ăn, khó tránh khỏi hứng khởi, tò mò.
Chợt có hai bóng người đi ngang ngoài viện, Vân Ngạo Phong kêu lên: "Ý Hiên huynh."
Mọi người nghe hắn gọi, cũng đồng loạt quay sang nhìn. Chỉ thấy, một thiếu niên áo trắng không ai khác chính là Ý Hiên, đi bên cạnh là một thiếu nữ ôn nhuận dịu dàng.
Xung quanh Vô Phong viện được cây cối bao trùm, bên ngoài có một con đường bắt ngang, từ trên núi đi xuống cũng có thể từ đường này, chỉ là hơi xa hơn một chút.
Ý Hiên mặt liệt không nói lời nào bước vào trong viện, khi đi đến trước cửa, ngẩng đầu nhìn thấy hai chữ 'Vô Phong' to đùng, khẽ nhếch mép một cái.
Khó có lần gặp mặt, họ rất nhanh cùng thiếu nữ kia làm quen, trò chuyện vui vẻ.
Ý Hiên xuống núi là để tìm một loại thảo dược, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, loại thảo dược đó ở ngay hậu sơn Hướng Linh.
Tịnh Âm thảo - quý như lông phượng sừng lân, bề ngoài nhìn không khác nào cỏ dại, nhưng bên trong lại ẩn chứa rất nhiều công dụng, đặc biệt có thể giúp áp chế ma tính, kéo dài thọ mệnh, làm tăng tu vi mà căn cơ gốc rễ vẫn vững chắc như đinh đóng cột.
Lúc này, sau khi tán gẫu trò chuyện một hồi, cả đám kéo nhau đến bìa rừng tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805552/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.