Hầu hết tất cả mọi người đều bận rộn với bữa tối của họ, vì vậy không có ai chú ý tới động tĩnh bên này.
Nhìn đứa trẻ khẩn trương như vậy, chắc là đang bị người ta truy đuổi đi?!
Đúng như suy đoán, một lát sau tiểu nhị bưng thức ăn lên, ở ngoài tiền sảnh cũng nháo nhào lộn xộn, tiếng mắng chửi hung tàn bạo ngược vang lên, khiến những người không có tu vi sợ đến hoảng loạn giải tán khỏi Minh Dương Lâu.
Tiểu nhị chạy đông chạy tây, nhìn khách đi hết mà lực bất tòng tâm.
"Lục soát cho ta, bất cứ chỗ nào cũng không được bỏ xót!" Một trung niên nam tử đứng giữa cửa, phất tay hô hoán, sau đó đảo mắt nhìn xung quanh.
Lập tức một đám đệ tử mặc y phục giống nhau từ ngoài xông vào, phân tán khắp nơi lục soát, đồ đạc được xếp gọn gàng đều bị lật tung lên.
"Những người ở đây nghe đây, nếu có ai thấy một đứa trẻ chừng mười tuổi thì phải bẩm báo ngay, nếu dám bao che cho hắn, cũng chính là công khai đối nghịch với thành chủ, tự các ngươi biết hậu quả rồi đấy!"
Nam tử trung niên lại nói, hiện tại trong Minh Dương Lâu chỉ còn ba chiếc bàn là có người ở, một trong số đó chính là nhóm của Vân Ngạo Phong.
"Thiết đại ca, chỗ chúng tôi..."
Tiểu nhị chưa kịp nói hết câu, trên lầu ba đã có một giọng nói vang lên.
"Thiết Bồi, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn rồi nhỉ? Ngay cả chỗ của ta ngươi cũng dám đến làm loạn?" Ngữ điệu dửng dưng, thanh âm vang vọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805493/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.