'Cạch".
Tiếng động vang lên, Vô Ly theo quán tính quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Mộc Du Tử và Ý Hiên đều đã đóng chặt cửa, trong thâm tâm lại dấy lên một ngọn lửa 'thù hận'. Đúng vậy Vô Ly hận chết những người kia, rõ ràng tiền phòng là hắn trả, tại sao họ có thể ở chùa chứ? Thật quá đáng a...
'Cạch.'
Lại một tiếng động vang lên, bên kia có người mở cửa.
"Ai la lối om sòm vậy, không định để cho người khác nghỉ ngơi sao hả?!" Người trong phòng chưa bước ra, nhưng tiếng nói đã oanh oanh vang dội. Giọng nói thanh tuý nhưng làm người ta cảm thấy... quá mãnh liệt, không có hảo cảm.
Vô Ly không để ý, lại muốn gào tiếp, nhưng... khoan đã, giọng nói này thật quen tai nha!
Thế là Vô Ly nhìn chằm chằm vào trước cánh cửa kia, lát sau bên dưới có một cái chân bước ra, rón ra rón rén, thật giống ăn trộm. Tiếp theo bên trên xuất hiện một bàn tay trắng nõn, nắm lấy thành cửa, cuối cùng là một cái đầu... Liễu Hi Hiên?!
Liễu Hi Hiên ngó đông ngó tây, thấy không có ai mới đàng hoàng hùng hổ bước ra, tươi cười sảy bước về phía Vô Ly.
"Ai nha, lúc nãy ta còn tưởng là ai, hóa ra là ngươi, Vân nhị công tử, chúng ta lại gặp nhau rồi a."
Hôm nay nhìn Liễu Hi Hiên đặc biệt ôn hòa, hắn ta vận trên người một bộ y phục màu lục, kiểu tóc cũng thay đổi làm cho khuôn mặt trở nên thanh tú, trưởng thành hơn lúc trước rất nhiều. Đặc biệt đôi đồng tử thâm thúy kia ẩn chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-ngo/1805492/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.