Ngày hai mươi chín của tôi trôi qua vô cùng nhạt nhẽo.
Mới bắt đầu buổi sáng, lúc tôi còn đang ôm chăn ngủ quên trời đất thì bị bố gọi giật dậy để gói bánh chưng. Tuy nói là gói nhưng trong nhà chỉ có bố là biết gói bánh chưng vừa vuông vắn vừa đẹp mà thôi. Còn tôi cũng chỉ đơn giản là ngồi lau khô lá dong.
Gói xong thì vừa đúng lúc mẹ đã đun bếp củi lên. Năm nào cũng vậy, nhà tôi sẽ gói bánh vào buổi sáng. Đến lúc bánh chín là khoảng 8 - 9 giờ tối. Thế nhưng tôi rất muốn thử cảm giác thức cả đêm ngồi bên đống lửa để trông nồi bánh, hàng xóm xung quanh nhà tôi cũng thường nấu bánh chưng xuyên đêm. Mọi người có thể là ngồi lại tâm sự trò chuyện với nhau. Nghe nói đám trẻ còn trải chiếu ở bên cạnh và bày ra những trò chơi làm dịu cơn buồn ngủ. Không khí sum vầy và cả gia đình quây quần bên nhau, dù trời có lạnh thì cũng không thiếu được sự ấm áp khi cùng nhau ngồi bên bếp lửa. Còn ở nhà tôi, mất cả một ngày chỉ để thêm củi rồi thêm nước vào nồi bánh chưng. Cả nhà cứ phải thay phiên nhau ngồi trông, đôi khi sẽ cùng ngồi sưởi ấm bên bếp củi. Tuy rằng không được đi đâu nhưng khoảng thời gian đó lại là khoảng thời gian yên bình hiếm hoi đối với tôi.
Tới sáng ngày ba mươi thì tôi có hẹn với nhóm anh Lâm Phong đi dạo chợ tết. Vẫn có Minh Nguyệt, Lạc Huy và anh Lâm Phong. Chúng tôi hẹn nhau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/3538531/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.