Thời gian trôi thật nhanh, mới đó đã đến lúc phải ôn thi hết học kì một. Lịch học cũng tăng lên không ít, tôi vừa học thêm vừa phải ghi nhớ những tài liệu mà giáo viên các môn đã chuẩn bị. Ngay cả thời gian đi chơi cùng anh Lâm Phong và Minh Nguyệt cũng không có. Về phần Văn Hoàng, cậu ta không bắt nạt và không nói chuyện với tôi thêm một lần nào nữa. Nhờ vậy mà tôi cũng có được chút không gian yên tĩnh khi ôn tập trên lớp. Với cái không khí rét buốt này làm cho tôi học tập cũng dễ ghi nhớ hơn, ngược lại vào mùa hè thì tôi không có tâm trí làm gì cả. Ngày cả khi ngồi sát vào chiếc quạt điện cũng làm tôi thấy thật nóng tới bức người.
Hiện tôi đang học ở nhà của thầy, tôi vừa xoa tay vừa tập trung làm đề mà thầy cho. Đề bài tuy ngắn gọn nhưng tập trung vào nội dung cần khai thác. Đọc đề thấy dễ hiểu, tuy nhiên để làm được vẫn cần mất một khoảng thời gian.
Căn phòng khách không đốt lò sưởi nhưng cũng thật ấm áp, bên cạnh là cốc cacao nóng pha với sữa tươi tỏa hương thoang thoảng có hơi nồng mà dễ chịu. Mỗi lần nắm vào thân cốc làm nhiệt độ bàn tay của tôi tăng lên đáng kể. Cacao này là tôi mới xin được một ít từ Ánh Ngọc, bố nó mua về nhưng để không nên tôi xin về pha. Mùa đông mà có cốc sữa ca cao làm ấm bụng thì còn gì tuyệt hơn.
"Làm đến đâu rồi?" Thầy vừa gõ xong chữ cuối cùng trên phím laptop là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/3510801/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.