Sáng đầu tuần, trước khi nói cho Thanh Linh nghe về việc có thêm bạn mới thì tôi đã nghe được một tin không được hay cho lắm. Tôi đã rất cố gắng để không tin vào điều đó nhưng sự thật đã nói cho tôi biết tôi không thể không tin.
Thanh Linh, bạn ấy sắp không còn học cùng tôi nữa rồi. Bạn ấy sắp phải chuyển nhà đi rồi, vì bố của Thanh Linh được thuyên chuyển công tác đến một nơi khác với chức vụ và mức lương cao hơn hiện tại. Bố mẹ của bạn ấy không yên tâm khi để bạn ấy ở nhà nên mới dẫn theo, mà theo tôi biết thì trong nhà bạn ấy vẫn còn ông bà nội và có cả cô chú ruột là hàng xóm ngay bên cạnh nữa.
Nhưng điều làm tôi thấy buồn hơn cả là bạn ấy không nói với tôi tiếng nào, ngay cả tin nhắn cũng không có. Tôi chỉ biết thông qua lời nói của bạn bè trong lớp và lời thông báo của thầy khi nói rằng bạn ấy hôm nay xin nghỉ học để sắp xếp lại đồ đạc trước khi chuyển nhà.
Tôi buồn lắm, tôi không hiểu tại sao bạn ấy lại không nói với tôi. Bạn ấy đang giận tôi chuyện gì sao? Hay vì tôi kết bạn với người khác mà chưa nói với bạn ấy làm bạn ấy không vui. Nhưng những lúc Thanh Linh không đi chơi thì tôi cũng sẽ ở lại lớp để trò chuyện cùng bạn ấy mà, chưa lần nào tôi thấy bạn ấy tỏ ra không thoải mái hay bất mãn với tôi. Dù có nghĩ theo chiều hướng nào thì tôi cũng không thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/3325145/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.