Tuần này tôi không học thêm. Do mấy ngày thầy nghỉ không có ai dạy thay nên lớp tôi phải đi học bù vào buổi chiều của ngày hôm sau để không bị chậm tiết so với lớp khác.
Trong khi các lớp được nghỉ chiều thì lớp tôi phải đi học nên không tránh khỏi bị cả lớp oán thán. Buổi chiều hôm đó còn không nằm trong lịch học của trường nên có khá ít lớp đi học, đa số đều là những lớp bồi dưỡng học sinh giỏi và có một lớp dạy võ ở ngoài sân nữa. Lớp tôi có vài bạn đăng ký học võ nhưng phải xin nghỉ một hôm.
Một vài bạn nam đã bỏ học không đi. Cơ mà tôi lại nghĩ lần này chắc là lần bỏ học mà họ thấy hối tiếc nhất, vì thầy còn mang kẹo mà hôm qua thầy đã cho tôi lên để cả lớp ăn trước khi học. Thầy ấy còn mua thêm mấy gói bánh quy và bánh gạo nữa, lúc mà thầy bước vào lớp trên tay cầm mấy túi nilon lớn. Bạn bè trong lớp đều tỏ ra hiếu kỳ khi lần đầu nhìn thấy thầy mang nhiều đồ thế. Cho tới lúc nghe thầy gọi lớp trưởng và lớp phó đi phân phát kẹo cho cả lớp. Thì cả lớp mới tỏ ra hân hoan đón nhận bánh kẹo được đặt trên mặt bàn.
Một cái kẹo phải chia ra làm bốn cho mỗi người một miếng, còn bánh thì dư khá nhiều. Tuy phải chia ra nhưng ai cũng mang khuôn mặt tươi tắn, mấy bàn thân thiết còn ngồi chụm lại chia sẻ bánh kẹo cho nhau. Tôi đã ăn khá nhiều ở cả nhà mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/3325144/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.