Kết thúc buổi học, tôi vội vàng ra lấy xe và trở về nhà.
Hôm nay khá đặc biệt, tôi không bị bạn bè bắt nạt hay giễu cợt. Các tiết học cứ như vậy trôi qua một cách bình lặng. Hơn nữa thầy chủ nhiệm cũng không hoàn toàn giống tôi nghĩ. Vừa bước vào tiết học, tôi luôn nghĩ thầy ấy sẽ là một người nghiêm khắc và cực kì khó tính trong việc dạy học. Nhưng sự thật lại trái ngược hoàn toàn, thầy chủ nhiệm giảng bài chậm dãi dễ hiểu. Thi thoảng thầy có đặt câu hỏi cho một số bạn, nếu không trả lời được thì thầy ấy chỉ bảo người đó ngồi xuống rồi giảng lại từ đầu. Thầy chủ nhiệm luôn tỏ ra khá lạnh nhạt đó nhưng có vẻ thầy ấy còn ân cần hơn bất kì giáo viên nào.
Về đến nhà tôi nhanh chóng cất xe đạp và chạy thẳng vào trong nhà. Nhưng có gì đó không đúng, hình như còn có người khác ngồi ngoài phòng khách. Tôi không hề để ý cứ một mạch xông vào phòng, bây giờ mà ra chào lại thì quá mất mặt rồi. Bởi vậy mà tôi phân vân một hồi lâu sau cùng vẫn quyết định ra ngoài chào lại, vừa ra khỏi phòng thì tôi lại gặp mẹ. Mẹ nói tôi vào trong bếp chuẩn bị dọn cơm mời khách mà người khách đó lại là hàng xóm vừa mới chuyển đến từ tuần trước. Do tôi lúc nào cũng ở trong phòng rất ít ra ngoài nên người hàng xóm có sang nhà vài lần tôi cũng chỉ nghe qua lời kể của mẹ mà không hề biết mặt.
Vì bố tôi đang lấy rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/2983098/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.