Đêm hôm qua tôi thức đến quá nửa đêm mà vẫn chưa thể làm xong, bài tập của thầy chủ nhiệm của những môn khác càng làm càng khiến cho tôi rối bời. Có bài thì tôi có thể làm một cách dễ dàng, có bài làm đến một nửa thì lại không biết còn có bài mà tôi hoàn toàn không biết làm. Dù cố gắng suy nghĩ thì tôi cũng không thể tìm ra cách giải, tôi đã lựa chọn đi ngủ và để hôm nay dậy sớm rồi làm tiếp. Nhưng có lẽ là do thức quá khuya mà sáng hôm nay tôi đã dậy muộn hơn mọi ngày, tuy bây giờ đi đến trường cũng không bị muộn nhưng số bài tập tôi tính dậy sớm để làm đã không thể làm được nữa. Cũng may là bài tập ở tiết đầu tôi đã hoàn thành rồi chỉ là bài tập ở những tiết sau tôi lại phải vừa học vừa hoàn thành nốt.
Khi tôi tới trường, trong sân trường và các lớp học đã đầy ắp những âm thanh cười đùa những bạn học sinh đang chạy nhảy vui vẻ trên sân trường. Còn có những trò chơi muôn thủa như nhảy dây, đá cầu và đánh cầu lông. Bình thường tôi sẽ ngó nghiêng xung quanh nhìn các bạn khác chơi đùa, còn bây giờ tôi lại đang vội vàng lên lớp để hoàn thành nốt số bài tập còn dang dở. Trên đường về lớp của mình thì tôi vô tình bắt gặp thầy chủ nhiệm nhưng tôi cố tình đi chậm lại để không chạm mặt thầy ấy. Tôi vẫn rất sợ hãi mặc dù thầy ấy không làm gì quá đáng cả, nó giống như bản năng của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/2983096/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.