Qua ngày nghỉ lễ, mọi người đều đi học với tâm thái uể oải và mệt nhọc. Phải đi học lại ai cũng tỏ ra vô cùng tiếc nuối. Tuy mỗi tuần được nghỉ chủ nhật nhưng nghỉ lễ sẽ đặc biệt hơn. Không khí náo nhiệt mọi người thoải mái vui chơi, còn là dịp để tụ tập ăn liên hoan.
Trên lớp học, các bạn trong lớp tôi đang vui vẻ kể lại cho nhau những trải nghiệm của ngày nghỉ. Nhóm ở nhà ăn liên hoan lại liên tục trách cứ nhau chuẩn bị không chu đáo, trách bạn về quá sớm nhưng sự thật là họ muốn cho mọi người biết ngày hôm đó đã làm những gì.
Nhìn cả lớp kể chuyện cho nhau nghe, cảm thấy không liên quan đến mình nên tôi buồn chán nhắm mắt lại và nằm đè lên cánh tay. Nghĩ rằng sẽ không ai để ý nhưng sau đó một bạn ngồi ở bàn trên quay xuống lay lay cánh tay của tôi. Thấy có người gọi mình, tưởng đã trống nên tôi rũ mình ngồi thẳng dậy. Do áp sát đôi mắt vào cánh tay nên khi mở mắt ra nhìn xung quanh đều có màu vàng nhạt, tôi lại nhắm mắt lắc nhẹ đầu của mình. Lần nữa mở mắt ra, không còn màu vàng nữa nhưng nhìn xung quanh thấy cả lớp đang nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi khó hiểu nhìn Yến Thảo đang ngồi ở bàn trên.
Không để tôi thắc mắc lâu, Yến Thảo ngay lập tức hỏi tôi "Mày đi chơi với thầy Khang à? Hôm qua lúc đi ngang qua sân chơi ở trên thị trấn, tao thấy mày với thầy đi với nhau."
Ra là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/2983072/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.