Mấy tuần trôi qua không có gì đặc biệt, tôi vẫn đến trường và đi học thêm đầy đủ. Thi thoảng tôi được thầy đưa đến quán của anh Hải Đăng để học, tôi dần biết được nhiều hơn các loại nước có trong quán. Nhưng suy cho cùng dù cố gắng thế nào thì tôi vẫn không thích nước có pha thêm trà, đối với tôi nó rất không ngon.
Khoảng thời gian này tôi với anh Lâm Phong gần như cắt đứt liên lạc với nhau, ngoại trừ những hôm thứ hai đầu tuần anh ấy chủ trì lễ chào cờ ra thì tôi cũng không gặp anh thêm lần nào nữa. Ngay cả quyển tiểu thuyết mà anh cho tôi mượn cũng không có dịp để trả lại. Tuy lớp anh ấy rất gần lớp của tôi nhưng tôi không muốn sang lớp của anh ấy chút nào. Các bạn trong lớp anh tính tình có chút kiêu ngạo, mỗi lần lớp tôi đi qua các bạn ấy đều sẽ nhìn chúng tôi với ánh mắt khinh thường. Tuy không phải tất cả nhưng đa số các bạn ấy đều như vậy. Vì lớp của anh đều là học sinh giỏi, người yếu nhất cũng là học lực khá. Mà đem so với lớp tôi, cả lớp chưa đến mười người được học lực khá. Giống như một bên trên trời một bên dưới vực, tất nhiên sẽ không tránh khỏi bị coi thường.
Không mượn được sách của anh nên tôi chỉ đành đọc đi đọc lại quyển cũ. Tôi không gặp anh ấy nên cũng không biết anh đã bắt đầu kỳ thi chưa. Điều tôi biết về anh chỉ là tin đồn vừa mới rộ lên gần đây, đó là anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-thanh-xuan/2983054/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.