Vãn Tri Ý biết một nhân vật như Cố Tây Châu không thể chỉ dựa vào may mắn là có thể gặp được, thế nhưng cô đã để lỡ quá lâu rồi, không thể trơ mắt nhìn Hứa Phù Tang gả cho anh ta được.
"Tin hot đây."
"Tin gì thế?"
"Cố Tây Châu, đỉnh lưu giới kinh doanh, tôi không cần phải giới thiệu nữa chứ?"
Mấy cô gái còn lại đồng loạt gật đầu, trong mắt đầy vẻ háo hức mong chờ.
"Anh ta là vị khách quý ở Mãn Phúc Lâu đó! Chu Vận ỷ mình có mấy phần nhan sắc hơn người, cố tình đút lót để đổi vị trí với nhân viên pha trà ở đó, rồi cố tình làm đổ trà ra người vị tổng tài họ Cố đó, tính mượn cơ hội dụ anh ta lên phòng thay đồ ở tầng gác mái Mãn Phúc Lâu rồi gạo nấu thành cơm. Đáng tiếc là Cố Tây Châu chẳng mảy may sa lưới, còn gọi chị Tô Mạt đến, Chu Vận và cô gái đổi vị trí kia bị sa thải hết rồi."
"Chu Vận đúng là ngu xuẩn, cô ta không biết người khác đặt biệt danh cho Cố Tây Châu ở sau lưng anh ta sao?"
"Biệt danh gì?"
"Hoà thượng Cố!"
Vãn Tri Ý bất giác phì cười, mấy cô gái kia lập tức nhìn cô. Bỗng lúc này, Tô Mạt đi từ phía sau tới, gọi cô một tiếng: "Tiểu Ý!"
"Chị Mạt!"
"Khoan về vội, qua đây chị trao đổi một chút."
Hai người đi ra một góc hành lang vắng người, Tô Mạt đưa cho Vãn Tri Ý một chiếc túi giấy màu đen thiết kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3644031/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.