Diệp Bành Đào ở đây không tốt đẹp gì, Cố Lăng Vi cũng không bắt đầuhuấn luyện bình thường cho mấy, không có khởi động, hôm sau cứ thế màtiến nhập huấn luyện cường độ cao.
Sáng sớm là việt dã 5km, hơn nữa còn là chạy dốc, so với chạy trênđất bằng phằng 10km thì còn khó hơn nhiều, hơn nữa lần này cũng khôngphải quần áo nhẹ, mỗi người đeo trên lưng vũ khí nặng tầm 50kg, tươngđương với khối lượng một bao gạo cái này còn chưa tính gì, thời gian đến được đích phải nằm trong quy định.
Bởi vì huấn luyện viên là người đội đặc công, lính đặc công chỉ cómột tiêu chuẩn, cũng là tiêu chuẩn quan trọng nhất, không phải là đạtyêu cầu hay không mà là phải tốt nhất, không được trở thành đồ vô dụng,câu nói mang ý sát thương làm cho ba mươi nữ binh không mở miệng đượccâu nào, chỉ có thể âm thầm hít vào một hơi.
Ngoan ngoãn mang 50kg trên vai, liều mạng chạy về phía trước, quađiểm vòng vèo, Lý Dĩnh là người đầu tiên ngừng lại thở hổn hển: "Khôngđược, huấn luyện kiểu gì vậy, đúng là muốn lấy mạng mình mà, mình thàchết cũng không muốn chạy nữa, tùy đi, ba cậu nhìn mình làm gì, chạynhanh đi, không cần lo cho mình, đừng làm cho mình kéo chân các cậu".
Cố Lăng Vi nghiêm khắc liếc cô một cái: "Cậu đừng lên cho mình, không có tiền đồ gì cả, hóa ra chí khí của cậu chỉ tới đó thôi à, thế thìđừng có vào, làm đào binh so với tù binh còn đáng khinh thường hơn".
Nói xong đem súng trên lưng cô mang vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/3007548/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.