Lý Lạc Tân lúc này mới đem sự chú ý đặt lên lên người Quý Trần Lăng: “Không phải đã nói là không được xuất hiện trước mặt tôi sao?” ngữ điệu lạnh nhạt, không dịu dàng như lúc nói chuyện với Vương Quân Thời.
Quý Trần Lăng không khỏi đố kỵ nhưng không dám biểu hiện ra.
“Em muốn gặp anh.” Quý Trần Lăng chậm chạp mở miệng.
“Quý thiếu khát tình đến thế sao? Đàn ông con trai mà thế sao?” Lý Lạc Tân lộ vẻ trào phúng.
Quý Trần Lăng không chịu nổi việc Lý Lạc Tân hiểu nhầm, vội vàng giải thích: “Không phải, em chỉ muốn em, em nhớ lúc anh thao em, em yêu anh.”
“Yêu? Đáng tiếc, tôi không tin vào yêu.”
“Chỉ cần Lạc Tân tin em, không cần hiểu yêu là gì, anh cứ như thế cũng được, chỉ cần em yêu anh là được.” Quý Trần Lăng thâm tình chân thành nói. Cậu thực sự yêu Lý Lạc Tân, mặc kệ nguyên nhân gì, dù cho thịt nát xương tan cậu cũng không buông bỏ.
“Tôi sẽ kết hôn, cậu cũng không ngại sao?” Lý Lạc Tân chống tay lên bàn.
Nói đến đây, Quý Trần Lăng lập tức u ám, bởi cậu không thể để sinh con nên Lý Lạc Tân mới đi cưới người khác.
Nếu Lý Lạc Tân biết suy nghĩ của cậu, tuyệt đối sẽ nói cậu nghĩ quá rồi.
“Lạc Tân, có phải nếu có con thì anh sẽ không kết hôn?” Quý Trần Lăng hỏi, mang theo hy vọng.
“Đương nhiên…” Lý Lạc Tân nhìn nụ cười chờ mong của cậu, nở nụ cười ác liệt. “Không phải.” Nhìn đối phương bị đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngan-nam/1997512/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.