Đêm đang sâu thẳm.
Lý Lạc Tân ngủ không sâu, luôn thường trực cảm giác bị con thú hoang nào đó nhìn chằm chằm.
Quý Trần Lăng đứng bên giường Lý Lạc Tân, ánh mắt nóng bỏng quét lên từng chi tiết lên người anh, lồng ngực, hạ thân, từ đầu đến chân, mỗi nơi đều nhìn chăm chú, khắc sâu hình ảnh vào tận đáy lòng.
Lý Lạc Tân thích ngủ trần, hơn nữa đây lại là mùa hè nên anh lại càng không phòng bị.
Ánh mắt Quý Trần Lăng lướt trên cơ thể Lý Lạc Tân vài vòng, cuối cùng lại trở về trên mặt, không phát ra tiếng vang, cứ như vậy nhìn chằm chằm, si mê say đắm nhìn, con mắt không chớp một hồi.
Rạng sáng ngày thứ hai, Lý Lạc Tân mơ mơ màng màng tỉnh lại, anh bị ám ảnh bởi giấc mơ bị con mãnh thú đuổi theo, cứ đuổi đuổi theo mãi, thế nên mới không yên giấc, rất sớm liền tỉnh lại.
Lý Lạc Tân ngáp một cái, cảm thấy chỗ ấy của mình như sắp tiến vào một nơi ẩm ướt nóng bỏng, bởi vì buổi sáng Lý Lạc Tân hay bị cứng lên nên theo bản năng cứ thế đút vào.
Đút vào một lúc một phát hiện có điểm không đúng, mở mắt ra cúi đầu nhìn, thấy một cái đầu hiện ra, đang ra sức nuốt lấy cái ấy của anh vào. Lý Lạc Tân bị dọa đến mềm nhũn ra, nhấc chân liền đem người đá ra ngoài.
“Mày là ai? Vào bằng cách nào?” Lý Lạc Tân có hơi nổi nóng, dù là ai sáng sớm phát hiện một người chen giữa đũng quần mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngan-nam/1997505/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.