Thi đại học ban tự nhiên không cùng một trường thi với ban xã hội, đến nỗi Khâu Quỳ không kịp nói một câu “Cố gắng thi đại học” với Đoạn Thư Ngật, thi đại học cứ như vậy hạ màn kết thúc.
Lúc gặp lại Đoạn Thư Ngật, là vào ngày thi đại xong về trường ước tính điểm.
Mọi người mượn cớ chụp tốt nghiệp sôi nổi tụ tập trên thao trường muốn chụp ảnh chung với người mình muốn chụp cùng.
Vẫn chưa chụp đến lớp của Khâu Quỳ, Khâu Quỳ bèn ghé vào cửa sổ nhìn về phía thao trường.
Trên thao trường là lớp (Mười một) ban tự nhiên đang chụp tốt nghiệp.
Khâu Quỳ nhìn về phía Đoạn Thư Ngật bị nhóm người vây quanh, trong lòng là cảm giác không nói ra được.
Ánh nắng chiếu lên người anh, tia sáng màu vàng nhún nhảy trên tóc anh, cả người anh đều bị ánh sáng bao phủ.
Trong lúc nhất thời, Khâu Quỳ không biết phải hình dung bức tranh này như thế nào.
Cô không biết nên nói là Đoạn Thư Ngật đứng trong ánh sáng hay là bản thân anh đã là ánh sáng.
Mãi cho đến cuối ngày hôm ấy, Khâu Quỳ cũng không dũng cảm lấy một lần, tiến lên tìm Đoạn Thư Ngật xin một bức ảnh chung.
Cô chỉ là xa xa chụp một tấm bóng lưng của anh.
Anh ngược sáng, đứng trên chuyến xe cuối của thanh xuân Khâu Quỳ.
Tháng tám, vào cuối mùa hè đó.
Khâu Quỳ nhận được thư thông báo trúng tuyển đến từ đại học Thâm Quyến, nhưng nguyện vọng 1 của Đoạn Thư Ngật lại không điền đại học Thâm Quyến.
Đó là sau này Khâu Quỳ nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-mua-he/221126/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.