Sao rồi? Tìm được vị trí cô ấy chưa?
Phong Bác Thần vừa tập trung lái vừa nói chuyện điện thoại thông qua tai nghe bluetooth. Hắn thừa biết trước nguy hiểm sẽ tìm đến Tạ Vô Song nên đã cho người thiết kế một đôi bông tai đặc biệt. Cũng may, cô luôn mang theo bên người. Quan sát qua kính hậu, ba bốn con xe đang đuổi theo hắn với tốc độ nhanh. Phong Bác Thần cười nhạt, không quan tâm bọn chúng định làm gì. Điều quan trọng ngay lúc này là hắn phải xác định được Tạ Vô Song và dì Paula đang ở đâu.
"Tây Thái Bình Dương."
Cái gì?
Phong Bác Thần cau mày.
Biển sao?
Hắn siết chặt vô lăng bẻ lái sang hướng khác. Bọn chúng thật không dễ bị cắt đuôi, nhưng hắn không có tâm trạng chơi đùa với đám người đó. Có lẽ, Phong Tử Mặc đã đưa hai người họ lên thuyền và di chuyển đến một nơi khác. Phong Bác Thần tạm thời đoán vậy. Hắn ta chọn đường thủy, thật là thông minh. Bây giờ đã quá muộn nếu hắn muốn chuẩn bị phương tiện để đuổi theo kịp Phong Tử Mặc.
"Không cần quá lo lắng. Hắn vẫn chưa đi xa. Tốc độ khá chậm, hình như hắn đang đợi mày tới. Chắc chắn, đây là một cái bẫy lớn."
- Có dò được địa điểm hắn ta đến không?
"Không. Không rõ hướng đi."
- Mẹ kiếp!
Phong Bác Thần tăng tốc độ, đánh bánh lái né vật cản phía trước. Chiếc siêu xe màu xám tro quay một góc 180 độ. Hết xăng. Phong Bác Thần tay cầm súng mở cửa xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661671/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.