Phong Tử Mặc, là mày sao?
Paula Vega tỉnh dậy, sắc mặt khó coi nhìn hắn. Cả người bà bị trói chặt trên ghế, không cử động được. Phong Tử Mặc tay nâng ly rượu vang chỉ về hướng bà, cười thành tiếng.
- Rất vui khi bà vẫn còn nhớ tôi là ai.
- Mày muốn gì hả?
- Tôi muốn gì bà thừa biết mà Paula. Đợi một chút, sẽ có kịch hay cho chúng ta cùng xem.
Phong Tử Mặc nhìn đồng hồ, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời. Không lâu sau, một chiếc trực thăng từ đằng xa dần dần bay đến gần vị trí con tàu. Hắn đứng lên, điều chỉnh bộ vest đen chuẩn bị chào đón một vị khách đặc biệt. Chiếc mặt nạ vẫn còn đeo trên mặt, càng làm tăng sự huyền bí của hắn ta. Chiếc trực thăng hạ thấp, bóng dáng Phong Bác Thần xuất hiện khiến Paula Vega kinh ngạc.
- Thần...
Phong Bác Thần leo thang dây xuống tàu. Nhìn thấy dì mình, nét mặt hắn có vẻ vơi đi một ít nhưng còn Tạ Vô Song vợ hắn đâu. Hắn chuyển tầm nhìn sang Phong Tử Mặc.
- Cuối cùng, cả ba chúng ta cũng có ngày được đoàn tụ nhỉ. Nhân dịp này, tôi đã bỏ công chuẩn bị một màn trình diễn khá hấp dẫn để tặng cho hai người. Bắt đầu thôi nào!
Phong Tử Mặc vỗ tay ra ám hiệu.
- Các người làm cái gì vậy hả? Mau buông tôi ra. Dám đụng vào tôi, Thần sẽ không tha...
Tạ Vô Song bị hai người đàn ông lôi mạnh. Giây phút gương mặt đầy lo lắng của Phong Bác Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661669/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.