Nghĩ đến đây, hắn liền vỗ bàn một cái, trừng mắt cao giọng quát: “Đúng là không biết điều!”
nói xong liền đứng dậy giơ chân đạp chiếc bàn trước mặt một cái làm mặt bàn lộn đổ ra đằng trước.
Ở phía ngoài cửa hàng dân chúng vây xem có chút náo nhiệt, nhỏ giọng nói: “Bắt đầu rồi… bắt đầu rồi.”
Hưu Đồ Hoành vốn đang ở bên ngoài tra xét mấy xe thảo dược mới được chuyển đến, đột nhiên nghe thấy thanh âm ném bàn từ phía đại đường của tiệm thuốc, lập tức chạy thật nhanh vào trong.
Vừa đi vào hắn liền thấy, trong tiệm là một đống hỗn độn, chiếc màn vải che trước nương tử đã bị kéo xuống, chiếc bàn trước mặt tiểu nương tử cũng bị đạp đổ, ngã chỏng ngọng trên mặt đất.
Vị Ngô tiểu anh hùng sau khi lật đổ bàn ghế xong, thấy Hưu Đồ Hoành đi vào, lập tức vung nắm đấm về phía hắn. Hưu Đồ Hoành đã sớm tức đỏ mắt, vội vã nhìn tình hình của nương tử xong, hắn cũng lười cùng tên vô lại này dây dưa, chỉ hất một chân lên, đem Ngô tiểu anh hùng đạp vằng vào tường. Ngô tiểu anh hùng bị đạp xong, sắc mặt trắng nhợt, sau đó run rẩy phun ra một ngụm máu.
Bọn thị vệ theo hầu Ngô công tử toàn là những bọn chuyên đi gây rối! Vừa thấy chủ nhân nhà mình bị hành hung, làm sao chịu ngồi yên? Liền vung tay lên, cầm lấy gậy gộc giấu trong tay áo, tất cả cùng xông lên phía trước. Người Hung nô vốn dĩ mãnh mẽ và hung dữ, trước kia bọn chúng cũng từng gặp qua một số người biết võ công, nhưng có câu: “Hổ mạnh cũng không địch được bầy sói, hảo hán cũng không đấu được số đông”, cho dù là hán tử dung mãnh cuối cùng cũng thua dưới loạn côn của bọn họ, lần này thấy tiểu chủ nhân bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-de-vuong/2473185/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.