Nhìn cô gái kia rất đáng thương, mọi người cũng bắt đầu bàn tán.
"Đúng vậy! Bao nhiều người lướt qua nhau như vậy, đâu thể nào là con bé đó được."
"Có khi nào nhận nhầm rồi không cô ơi."
"Thả cô ta ra đi, ép người ta đau quá rồi kìa."
"Bắt nạt người nghèo hơn mình coi mặt được sao?"
Trước những lời bàn tán của bàn dân đứng cạnh bà cô kia không cam lòng, rất bất mãn nhưng cũng bỏ tay ra.
"Nhưng tôi cảm nhận rõ là nó lấy tiền của tôi."
"Cô ơi! Cô mất tiền ạ."
Doãn Đoả lịch sự bước ra. Toàn thể mọi người im bặt lại ngỡ ngàng nhìn cô gái xinh đẹp xuất hiện, không ít người kích động đến mức muốn trào phúng cảm xúc.
"Đúng thế, rõ ràng nó..."
"Bao nhiêu, có nhiều không?"
"Năm trăm nghìn."
Nghe xong Doãn Đoả liền lấy từ túi xách ra năm trăm nghìn đưa cho người phụ nữ, trước tình cảnh đầy khó hiểu này mà cô làm ra, mọi người kinh ngạc hết sức. Bà cô kia thì không dám nhận tiền, mày cau lại liếc Doãn Đoả.
"Cô không trộm tiền của tôi!... Sao... Sao lại đưa số tiền đó cho tôi."
Doãn Đoả cười mỉm, đúng là cô không trộm tiền. Nhưng cô không thể đứng nhìn cảnh kẻ đầy thịt bắt nạt kẻ gầy gò yếu ớt, liền bịa ra câu chuyện.
"Dạ! Thực ra khi nãy cháu vô tình gặp một tên đang nhìn tiền và lảm nhảm ăn cắp được tiền nên cháu liền nghĩ ngay hắn là cướp. Vì thế đã đá hắn một phát rồi chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cuong-si/2841004/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.