Sáng rồi sao? Ánh sáng chói mắt quá! Doãn Đoả mở mắt ra. Cô cảm thấy eo mình nặng nề, đưa tay vào chăn mới lấy ra được cánh tay của Nhiệm Quách. Cô xoay người lại nhìn, gương mặt rắn rỏi, mái tóc mỏng manh đen nhánh. Nhìn Nhiệm Quách ngủ say như vậy Doãn Đoả thấy thật yên bình.
Hôm nay cũng vậy! Ngày mai cũng thế, về sau lại càng thế hơn.
Cuộc sống của cô thảnh thơi hạnh phúc quá rồi. Doãn Đoả cười mỉm cúi xuống đặt nụ hôn lên trán anh, Nhiệm Quách vừa hay mở mắt.
Doãn Đoả rời mặt ra liền thấy ánh mắt mông lung mới mở của Nhiệm Quách nhìn mình. Cảm giác bị bắt khi đang làm trộm này khiến cô thấy xấu hổ, mặt tai nóng bừng.
"Em... Em dậy đây."
Doãn Đoả cuống quýt ngồi dậy, bàn tay mới chống vào đệm giường đã liền bị Nhiệm Quách tóm lại mà kéo vào lòng. Anh chăm chú nhìn cô, nở một nụ cười đầy hài lòng.
"Làm trộm đã bị bắt gian rồi em còn đường chạy?"
"Em xin lỗi... Nhiệm Quách ha ha ha, đừng cù lét em."
Doãn Đoả cười to, thân cô bị Nhiệm Quách đè chặt. Anh liên tục dùng một tay trượt đi trượt lại trên thân cô rồi tới nách, mà Doãn Đoả bị cù lét đến mức cười không ngớt. Chân loạn xạ đạp hết chăn ra giường.
Muốn nói mà cũng không thành lời.
Qua một hồi Nhiệm Quách mới dừng lại, giường cũng bị loạn tứ tung.
Anh nhìn Doãn Đoả vẫn chưa tắt cười sau đó là trả lại nụ hôn cho cô.
"Tiện nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cuong-si/2841003/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.