Người đàn ông này vẫn luôn thật cứng đầu, cứng đầu từ công việc cho tới một mối quan hệ ruồng rã. Dù đã thể hiện hết sự bất lực từ trong đôi mắt tớ gương mặt và lời nói, nhưng Nhiệm Quách vẫn không cho Doãn Đoả một con đường đi. Anh đang ép cô đi chung một con đường, ép cô vào con đường người thứ ba mà cô ghét nhất.
Nhiệm Quách đưa cô lên nhầm xe rồi sao? Đây đâu phải là chiếc xe mà hai người ngồi lúc tới đâu? Con xe này bên ngoài nhìn bình thường như bao chiếc xe khác, nhưng bên trong nội thất lại cầu kì, nào là chăn bông, lớp phủ bông dưới ghế, còn có đồ ôm.
Doãn Đoả dừng lại khi thấy nội thất khác lạ bên trong.
"Ngồi vào đi cho bớt lạnh."
Nghe Nhiệm Quách nói vậy Doãn Đoả cảm thấy có phần hiểu hiểu, có phần lại không, cô lặng lẽ ngồi vào trong xe. Một âm tiết cũng chẳng phát ra.
Bên trong của chiếc xe này đúng là ấm hơn chiếc xe trước đó, tất cả cũng là nhờ vào những tấm chăn bông này, nhưng nhờ nhiều hơn vẫn là máy sưởi của xe, Doãn Đoả cảm thấy bụng bắt đầu dễ chịu hơn rồi.
Sau cuộc nói chuyện không thành của Doãn Đoả bây giờ Nhiệm Quách thấy cô rất im ắng, có vẻ như cô đã cam chịu rồi, nhưng anh cũng không thể lơ là, nếu sơ suất Doãn Đoả có thể trốn mất. Dù cảm thấy có chút lỗi trong người, nhưng xin lỗi! Anh thật sự không muốn buông cô đi.
Buổi sáng hôm sau...
Bàn chân lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cuong-si/2840925/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.