Tỉnh dậy sau cơn hôn mê, Tố Bạch có chút đau đầu,cô nghiêng đầu sang bên phải lại bắt gặp khuôn mặt mà mình yêu đến ngu ngốc kia. Cô nhích lại gần về phía anh đặt lên môi anh một nụ hôn lướt gió rất nhẹ chỉ thoáng qua vài giây. Mặc Phong hơi nhăn mày lại, thấy vậy cô liền nhắm mắt giả vờ ngủ.
Ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ,khiến căn phòng cũng trở nên ấm áp đến kỳ diệu. Mặc Phong đặt tay lên trán cô, cảm thấy đã hạ sốt liền buông tay xuống, cũng không rời giường mà im lặng nhìn cô nói:” Tại sao lại để bị ướt như vậy?”.
Tố Bạch hơi run lên, mắt cũng không mở ra hoẻn miệng cười đáp:” Nhớ anh“.
“ Ngu ngốc”, Mặc Phong lạnh lùng mắng một tiếng nhưng lòng lại dâng lên một niềm vui nho nhỏ.
Tố Bạch không giả vờ nữa, cô quay người chui vào ngực anh, mùi hương của anh nhẹ nhàng xông vào mũi cô. Đã bao lâu rồi cô không được ôm anh như vậy, cả mùi hương và vòng tay vững chắc này nữa cô rất nhớ.
Mặc Phong không nói gì, chỉ yên tĩnh nằm đó để mặc cô ôm đến ngây ngốc như thế.
--- ------ -----
“ Mỹ Phượng cô không gọi cho Bạch được sao?”, Tiên Y lo lắng hỏi.
“ Ừ, không gọi được”, Mỹ Phượng úp mặt trên bàn lắc đầu.
Tố Bạch bước vào liền trong thấy hai người bạn của mình đang mặt nhăn mày nhó nhìn nhau.
“ Hai người đang chơi trò gì?”, cô lên tiếng hỏi.
“ Cậu đi đâu suốt đêm vậy?”, Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cung-anh/2352996/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.