Mùa thu….
Tố Bạch hăng say tưới nước cho đám bông cô trồng. Mặc Phong mặc bộ đồ ngủ ngồi trước hiên nhà nhìn cô chăm sóc cây cỏ.
“ Đó là hoa gì?”.
Dưới ánh nắng ban mai, Tố Bạch vận một thân váy màu hồng có đính vài bông hoa nhỏ xinh. Cô cười híp mắt, khi cười để lộ ra hai má lúm đồng tiền rất duyên.
“ Đây là hoa bụi đường".
Mặc Phong nhướn mày, nhìn khóm hoa hỏi:” Hoa bụi đường? Tên nghe lạ quá".
Tố Bạch cười hì hì:” Giám đốc à, anh suốt ngày chỉ biết đến công việc làm sao biết được các loại hoa", ngưng một chút cô lại nói:” Em trồng hoa này vì nó giống như anh, luôn lạnh lùng lại có chút thờ ơ".
Cô bước tiếp lên phía trước, mỗi bước đi đều rất nhẹ nhàng. Tố Bạch nghiêng đầu nhìn Mặc Phong nói:” Đây là hoa phù dung, anh biết không?”.
Mặc Phong lắc đầu, đáp:” Không biết".
“ Có người nói rằng loài hoa này sớm nở tối tàn, khi nói đến loài hoa này họ sẽ liên tưởng đến những cô gái dễ thay lòng đổi dạ. Nhưng mà, anh biết không? Em đã được nghe một người yêu hoa kể về câu chuyện truyền thuyết đóa hoa phù dung. Anh có muốn nghe không?”, Tố Bạch ngọt ngào nói.
Mặc Phong gật đầu, mắt không rời nhìn chằm chằm Tố Bạch.
“ Chuyện kể rằng xưa kia trên thiên đình có một nàng tiên tính tình hiền lành tốt bụng nhưng nét mặt lúc nào cũng u buồn, pháp hiệu của nàng là “Phù Dung Tiên Nữ”.
Vương Mẫu nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cung-anh/2352972/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.