Cô chớp thời cơ khi gã rít lên vì đau mà chạy xuống giường,cán nắm cửa vừa được mở ra thì cơ thể cô liền đổ về sau.Gã đàn ông hung dữ mà kéo lê mái tóc dài của cô trở lại.
- Con điếm này mày dám đánh ông,xem ông có chơi chết mày hay không?
- Có ai khôngg cứu tôi với…
Ngạn Thanh đau đớn mà hét lên,dù chỉ có một chút tia hy vọng nhỏ nhoi thôi cô cũng cam lòng.Cánh cửa phòng ngủ trước mắt dần dần đóng lại,không ai đến cả,không ai nghe thấy tiếng cô cầu cứu cả.
Ngay khi nỗi tuyệt vọng bủa vây lấy cô,cơn đau thể xác kéo đến.Gã đàn ông này điên cuồng mà đá chân vào cơ thể cô,mái tóc bị kéo đến căng da đầu.Cô không thể thở nỗi cũng không chịu đựng được nữa.Thế giới này tàn nhẫn với cô quá,những điều may mắn đều bỏ rơi cô.Ngạn Thanh đau khổ chỉ gắng gượng mà bảo vệ cơ thể mình.Hai cánh tay yếu ớt mà ôm lấy cơ thể.
Cho đến khi trước mắt mình tối sầm lại,cô kiệt sức rồi.Cô không còn đủ tỉnh táo để chống trọi với cơn đau nữa,lúc ấy cô như thế nào nhỉ.Cô cảm thấy vui lắm,vui vì mình sẽ không phải chịu đau đớn nữa.Cứ như thế cô mơ màng nhắm chặt mắt, trong cơn mê mang cô nghe thấy tiếng cửa bị đập kịch kiệt,có người đến giúp cô rồi sao?giọng nói ấy rất quen thuộc,cô muốn nhìn thấy người đó nhưng không thể mở mắt được nữa rồi.Giữa tiếng ồn ào đến chói tai cô chỉ bất lực mà nằm ở đó ngất đi.
Ngày hôm sau khi cô thức dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3498718/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.