Lùi dần về góc bên kia phòng ăn cách xa Bạch Quang nhất có thể, Song Hà quắc mắt nhìn anh ta, quát:
"Anh muốn gì hả?"
"Muốn em!"
Cô sững người nhìn Bạch Quang. Song Hà hiểu rất rõ tính anh ta, đã muốn cái gì thì nhất định phải có được. Nghiến răng ken két, cô đáp:
"Anh đừng có vô lí như vậy. Chúng ta chẳng có gì liên quan tới nhau hết. Nợ nần anh tôi trả đủ rồi. Nay tôi là gái đã có chồng, phiền anh tránh xa tôi ra!"
Nhìn nụ cười thoáng qua trên gương mặt Bạch Quang mà Song Hà lạnh gáy. Một kẻ thâm sâu khó dò như anh ta thật sự không dễ đối phó. Trí dũng Bạch Quang đều có thừa, cô hoàn toàn chẳng thể là đối thủ của anh ta. (T)
Ngay lúc ấy Louis với khẩu súng săn trên tay hùng hổ tiến vào phòng. Chĩa họng súng về phía Bạch Quang anh bóp cò. Y như một thước phim quay chậm, những viên đạn bắn ra từ từ di chuyển về phía anh ta, đến sát gần thì nhũn ra như bị nung chảy. (D)
Bạch Quang nhìn Louis đầy vẻ khinh thường rồi vung tay. Tim Song Hà đập hụt liên hồi theo mỗi cử động của anh ta. Vội vàng nhảy ra đứng trước mặt chồng, cô hứng trọn cú đánh của Bạch Quang. Đau muốn ngất xỉu, cô rên rỉ cầu xin:
"Đừng làm hại chồng tôi, anh ấy không hiểu chuyện nên hồ đồ. Tôi sẽ vâng lời anh, xin đừng làm hại chồng tôi!"
Bạch Quang bật lên một tiếng cười khô khốc nghe vừa bị thương vừa uất. Tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-la-noi-bat-dau/3735306/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.