‘’ Mọi chuyện là như vậy đó. ‘’ Thẩm An Nhi thuật lại những gì mình biết cho Vương Hướng, y thuận theo cô mà nghe hết từ đầu tới cuối. 
Sau cùng Thẩm An Nhi cũng không giữ được sự mạnh mẽ liền bật khóc. Hai tay cô cố gắng che lấy khuôn mặt đã có phần hốc hác mà khóc nấc lên. 
Vương Hướng nhìn cô, không muốn cô phải buồn liền tiến tới vỗ vỗ bả vai run run của Thẩm An Nhi nhẹ giọng an ủi. 
Thẩm Mạnh và y từ trước đã biết về vụ tai nạn này, nhưng mà y không ngờ tới chuyện Thẩm Mạnh sẽ vì người đó mà bất chấp mạng sống của bản thân. 
Thẩm Mạnh ở điểm này làm y thấy khó chịu nhất. 
‘’ Vậy lão gia cùng phu nhân ngài ấy có biết chuyện không?’’ Vương Hướng sau khi an ủi Thẩm An Nhi liền tiến đến bên ghế ngồi xuống. 
‘’ Cha tôi biết, ông ấy đã chặn truyền thông truyền tin tức lên mạng xã hội...’’ Thẩm An Nhi trả lời, cuộc nói chuyện của cả hai cũng không kéo dài, rất nhanh sau đó Vương Hướng cũng rời đi. 
- -- 
Hai tuần sau đó Thẩm Mạnh trên giường cũng đã tỉnh lại, anh nhìn xung quanh phòng thấy một bóng hình rất quen mà cũng rất lạ. 
‘’ l..lục..khụ khụ.’’ Thẩm Mạnh muốn cất tiếng gọi đối phương nhưng cổ họng vừa khô khốc vừa đau nên anh không thể nói thành lời. 
Lúc này Lục Hồng Minh cũng nghe thấy động tĩnh, cậu liền ngồi dậy sốc lại tinh thần. ‘’ Cậu tỉnh rồi, tôi đi lấy nước cho cậu. ‘’ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu/3578097/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.