‘’ tút..tút..tút...’’ 
‘’ Cho hỏi là ai vậy a.?’’ 
- -- 
Chiều hôm sau trong căn phòng bệnh nhỏ, mùi thuốc sát trùng lan tỏa trong không khí khiến cho thiếu niên trên giường khó chịu tỉnh giấc. 
Cậu khó khăn muốn chống tay ngồi dậy nhưng chưa được bao lâu liền vô lực ngã mạnh xuống giường, tiếng động tuy không quá lớn nhưng cũng đủ làm cho người bên ngoài nghe thấy tiếng động. 
Nguyễn Văn xoay tay nắm cửa bước vào, y thấy cậu nằm trên giường cả khuôn mặc trắng bệch tim liền hẫng đi một nhịp, khuôn mặt để lộ ra chua xót. 
Đi sau Nguyễn Văn còn có cả La Hiên cùng Tuệ An đi cùng, cả hai cầm một giỏ hoa quả cùng cháo gà đựng bên trong bình giữ nhiệt. 
‘’ Hồng Minh cậu sao rồi...’’ 
Nguyễn Văn đỡ cậu ngồi dựa vào gối, La Hiên đặt đồ ăn lên chiếc bàn. 
‘’ Tôi không sau chỉ là bị thương ngoài da..ah..hức...’’ Tuệ An nhào thẳng vào lòng cậu nức nở, Lục Hồng Minh nhăn mặt rít lên một tiếng đau đớn nhưng tay vẫy cố gắng đưa lên ôm lấy cơ thể run run của Tuệ An. 
‘’ Huhu...xin lỗi cậu lẽ ra hôm qua tớ phải níu kéo cậu lại không cho cậu về mới phải...’’ 
‘’ Không sao cậu đừng khóc mà...là do tôi..’’ 
Đúng, nó không phải lỗi của Tuệ An là do tên điên biến thái đó cố tình lao xe vào cậu. Nhắc đến kẻ gây ra tai nạn hôm qua Lục Hồng Minh liền cảm thấy sợ hãi, mặt cậu ngày càng trắng bệch mồ hôi cũng theo đó mà tứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu/3578096/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.