Ánh mắt Phó Nhiễmchăm chú, căn bản không nghe vào lời nói của người đàn ông. Cô nghĩ đếnlời nói uy hiếp của Lý Hiểu lúc nãy, đột nhiên cảm thấy trong lòng lạnhlẽo, những thứ này đều là do Minh Thành Hữu vẫn còn sống nên cô mới cóthể lật ngược được tình thế như vậy, nhưng nếu thật sự là cô chỉ còn một mình, không còn sức mạnh, có lẽ sẽ bị nuốt chửng đến một mảnh xươngcũng không còn.
"Phó Nhiễm?" Bên kia, người đàn ông không nghe thấy cô đáp lại, mở miệng.
Cô hoàn hồn. "Làm
"Chuyện này thật sự không liên quan tới anh." Chỉ cần là phụ nữ, có lẽ là gặpphải chuyện như vậy cũng có thể phát điên, anh suy nghĩ một hồi sau đómuốn giải thích với cô.
Phó Nhiễm ngắt lời anh. "Em biết rõ."
Người đàn ông nghe trong lời nói của cô không chút để ý, ngược lại, giọng nói có vẻ không giận. “Phó Nhiễm, có phải em rất có lòng tin với anh haykhông?"
Từ chuyện của Thẩm Ninh đến Lý Hiểu, Phó Nhiễm đều cóphản ứng bình tĩnh làm cho anh không kịp ứng phó, tựa như không cần giải thích, lời đến khóe miệng, nhìn ánh mắt là đã có thể hiểu.
PhóNhiễm tiếp tục lái xe, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía gương chiếuhậu. "Anh là không có việc gì làm, ngại chuyện không đủ phiền phảikhông?"
Người đàn ông im bặt.
Phó Nhiễm lấy tai nghe xuống, bởi vì thấy xe của Lý Vận Linh dừng ở khúc quanh trước mặt, có vẻ như đang đợi cô.
Phó Nhiễm giảm tốc độ xe, dừng lại.
Chú Vương hạ cửa sổ xe xuống.
Minh Vanh cùng Lý Vận Linh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-lam-that/1279483/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.