Úc Thanh đương nhiên sẽ không làm gì cô, lâu như vậy mới gặp được một cô gái hợp ý mình, chiều chuộng một chút cũng không sao. Có điều, anh sẽ dạy cho cô chút đạo lý, phải để cho cô biết rằng mình nên lựa chọn ai. 
Úc Thanh buông cái tay đang bóp cằm cô ra, Ngụy Triêm Y giống như mất hết sức lực dựa vào một bên, đôi mắt rũ xuống, nước mắt không tiếng động trượt ra khỏi khóe mắt, đáng thương yếu ớt lại mong manh. 
Đến nỗi vì cái gì mà khóc, thật ra Ngụy Triêm Y cũng không quá rõ, nhưng thiết lập nhân vật của cô là ngốc bạch ngọt ngây thơ đơn thuần, dù sao cứ khóc là không sai. 
Cô ngồi một bên rơi nước mắt, ánh mắt Úc Thanh lại sâu kín nhìn cô hồi lâu, sau đó liền thay cô lau đi. 
“Khóc cái gì?” 
Ngụy Triêm Y dừng một lúc, đây là không thích cô khóc sao? 
Hình như khóc nhiều sẽ khiến người ta phiền chán, cô dần dần thu nước mắt lại, nhưng trước sau vẫn luôn cúi đầu không nhìn anh. 
“Em với hắn sẽ không có khả năng, nhanh chóng kết thúc mới tốt.” 
Ngụy Triêm Y cắn đôi môi tái nhợt, khó hiểu nhìn Úc Thanh. 
Cô cảm thấy mình đang cầm kịch bản ngược luyến tàn tâm đời đầu, nam nữ chính ngược nhau hết trăm chương, nói vài câu độc mồm độc miệng với nhau, nữ chính chọc giận nam chính khiến anh cường thủ hào đoạt mình, sau đó nữ chính thề sống thề chết không chịu khuất phục. ngôn tình hay 
OK đấy chứ, cô quyết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan/3398148/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.