Ánh nắng sớm mai xuyên qua khe hở rèm cửa chiếu vào, một tia vừa vặn rơi xuống "ngọn đồi nhỏ" trên giường.
"Ngọn đồi nhỏ" nhúc nhích trong chăn, duỗi ra một cánh tay trắng nõn.
Bàn tay lần mò cạnh gối, sờ vào chiếc điện thoại nhét bên dưới, bật màn hình lên, thời gian hiển thị là 8:32 sáng.
Người nằm trên giường mơ mơ tỉnh tỉnh ngồi dậy. Nằm trên giường một lúc, cậu mới nhớ ra bây giờ mình đang ở nhà của Tưởng Hàng Đình, ngủ trong phòng cho khách của Tưởng Hàng Đình.
Bất kể Tưởng Hàng Đình có ngủ trong phòng dành cho khách hay không, Ninh Chu cầm lấy máy điều hoà hít hít, như thể cậu sẽ ngửi được mùi của Tưởng Hàng Đình bằng cách.
Rồi sau đó, Ninh Chu duỗi cái eo lười, lê dép rời khỏi phòng ngủ.
Vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thơm toả ra từ trong bếp, bụng sôi lên sùng sục, hát "Không thành kế" (1).
Ninh Chu lần theo mùi thơm đi vào bếp, cậu nhìn thấy Tưởng Hàng Đình đeo tạp dề bên ngoài bộ quần áo trong nhà, đang rán trứng rất thành thục.
Không còn bộ vest gò bó, Tưởng Hàng Đình mặc đồ ở nhà đeo tạp dề càng có vẻ khói lửa nhân gian, hấp dẫn tầm mắt của Ninh Chu, cậu không khỏi ngơ ngác nhìn.
Tưởng Hàng Đình nghe thấy động quay đầu lại, nhìn cậu trai đầu tóc rối bù đang ngẩn ngơ nhìn mình, không khỏi bật cười: "Sao vậy? Tôi đeo tạp dề có gì kỳ lạ hả?"
Ninh Chu hoàn hồn, vội vàng lắc đầu: "Không có, vẫn rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/2788980/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.