Hai người đồng thời im lặng.
Tưởng Hàng Đình nhìn cậu, cậu cúi đầu nhìn chân mình.
Trong lòng Tưởng Hàng Đình bỗng dâng lên một loại xúc động gọi là bốc đồng, từ lời cầu hôn đến chung sống, Ninh Chu đều không từ chối. Vậy nếu hắn muốn tiến xa hơn, có phải Ninh Chu cũng sẽ đồng ý hay không?
Loại ý niệm này một khi đã sinh ra, nó sẽ âm thầm lớn dần lên trong lòng Tưởng Hàng Đình, vĩnh viễn sẽ không bao giờ biến mất.
Cậu rất nghe lời, đề nghị bây giờ ngủ cùng với nhau trong phòng ngủ, chắc hẳn cậu sẽ đồng ý.
Tưởng Hàng Đình biết suy nghĩ của mình thật đê tiện, nhưng đôi khi có một số thứ đã ngóc đầu lên rồi thì khó mà kiềm chế được.
Hắn vươn tay kéo Ninh Chu ôm vào lòng, nhẹ giọng nhất có thể nói: "Nếu không thì chúng ta cùng ngủ trong phòng ngủ chính nhé?"
Giọng điệu có chút dò hỏi, rất cẩn thận, hắn sợ chạm phải dây thần kinh mẫn cảm nào đó của cậu.
Cuối cùng cũng chờ được điều mình muốn nghe, Ninh Chu không nhịn được mà bật cười trong lòng Tưởng Hàng Đình. Còn may cậu vẫn nhớ thiết lập tính cách ngoan ngoãn của mình, kịp thời xích lại kẻ xấu điên cuồng trong lòng. Sau đó cậu đỏ mặt, khẽ gật đầu.
Động tác của cậu nhẹ nhàng, nhưng Tưởng Hàng Đình, người luôn chú ý đến Ninh Chu, vẫn nhìn ra được.
Tưởng Hàng Đình không khỏi ôm cậu trai trong ngực chặt hơn, tay hơi run rẩy, ngay cả giọng nói cũng ấp úng. Nhưng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-vo-ngoan-ngoan/2788978/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.