Lăng Vân Ninh chết đi trong lòng Vân Trì, hồn của Lăng Vân Ninh đang lơ lửng cũng dần nhạt nhòa đi. Y còn loáng thoáng nghe thấy tiếng nói của hệ thống.
[ Chúc mừng kí chủ thành công rời khỏi thế giới này. Chào mừng đến với thế giới sau.]
Cũng tốt! Rời đi rồi sẽ không nhìn thấy Nhược Ý đau khổ day dứt nữa, cũng sẽ không thấy sự đau lòng của các sư đệ, càng không thấy được sự bất lực của Vân Trì. Như vậy cũng tốt!
Ôm chặt lấy thân thể đã lạnh lẽo của Lăng Vân Ninh, Vân Trì bật cười đầy thê lương. Hắn cười nhưng nước mắt lại không ngừng rơi xuống, hắn cười như điên như dại. Có lẽ, hắn thật sự điên rồi.
" Thế gian này không còn ngươi, vậy ta sống còn ý nghĩa gì?" Hắn thì thầm một câu.
Vân Trì run tay cầm lấy linh kiếm của mình, hắn không chút do dự đâm kiếm xuyên qua tim mình. Một nhát kiếm thật dứt khoát, hắn đang giải thoát cho chính mình.
Hắn không muốn sống nữa, ở đây không có A Ninh của hắn. Hắn phải đi tìm A Ninh, nếu không y nhất định sẽ ghét hắn.
Kiếp này vẫn không thể bảo vệ được ngươi, nếu như ta vẫn còn kiếp sau nhất định sẽ không để ngươi chịu bất cứ tổn thương nào nữa.
Nhược Ý trơ mắt nhìn Vân Trì chết trước mắt mình, hắn ngây như phỗng nhìn hai thi thể đang ôm chặt lấy nhau kia. Ngay cả khi chết rồi mà Vân Trì vẫn làm hắn thấy chướng mắt như vậy, hắn ta chết rồi vẫn muốn bám chặt lấy sư huynh không buông.
Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-thu-han-cua-nam-chinh-khong-de-kiem/1725893/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.