" Đại sư huynh, cẩn thận đằng sau. Yêu vật này rất quỷ dị, cẩn thận."
" Ừ, đệ cũng cẩn thận."
Mấy sư huynh đệ Lăng Vân Ninh cùng nhau xuống núi lịch luyện, còn Nhược Ý thì bị Vân Tiêu giữ để nên không thể đi cùng mọi người. Đối với việc không có Nhược Ý đi theo thì Lăng Vân Ninh càng cảm thấy vui vẻ, ít nhất thì y đi đến đâu cũng nở nụ cười nhàn nhạt thể hiện bản thân đang có tâm trạng không tồi. Đến cả Mị Nguyệt Tu đến trêu chọc y cũng chỉ cười nhẹ rồi bỏ qua, điều này làm mấy vị sư đệ của y thấy kinh ngạc không thôi.
Đã qua năm năm kể từ khi Nhược Ý nhập môn, trừ tu vi của hắn tăng nhanh một cách nghịch thiên thì chả có gì đáng để nói cả. Không! Còn một việc đáng nên nói nữa, mấy sư huynh đệ bọn y vẫn chưa bị Vân Tiêu mang ra hấp thụ tu vi. Không hiểu là vì ông ta đã tìm được nguồn tu vi tươi mát nào khác hay là lương tâm ông ta trỗi dậy nữa. Nhưng cơ bản là bọn họ đã giữ được cái mạng quèn của mình.
Hệ thống cũng im hơi lặng tiếng suốt năm năm, điều này chứng tỏ giá trị thù hận vẫn chưa có tiến triển gì. Đôi lúc y cảm thấy mình thật mâu thuẫn, điểm thù hận tăng thì thấy nam chính ngứa mắt, không tăng thì thấy sốt ruột vì mãi không thể rời khỏi thế giới này. Ở đây ngoại trừ luyện kiếm chơi đàn thì chẳng còn thú vui nào khác có thể tiêu khiển cả, rất nhàm chán.
[ Hệ thống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-thu-han-cua-nam-chinh-khong-de-kiem/1725881/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.