- “Lại là một mùa đông giá rét”
Những tiếng thở vẫn còn nghe rõ, mùa đông lạnh rát thở ra khói, lúc nào cũng quấn vài lớp áo dày cọm thật khiến người ta thấy khó chịu, còn có cái mũ và chiếc tai nghe nặng nề, tuyết rơi trước sân nhà khiến ta thấy thật cô đơn, vì vậy tôi cực cực ghét mùa đông! Cái mùa lạnh giá chẳng có chút hơi ấm nào!
- Đại Thịnh, chúng ta đi chơi đi! Một cô bé tầm 7 tuổi gương mặt xinh xắn tròn trịa cùng với dáng vẻ tươi cười đang ở ngay trước mắt tôi
- Cậu bị hâm à? ngoài trời đang có tuyết rơi đấy!
- Không sao đâu, cậu không thấy tuyết rơi rất đẹp à? Tớ rất rất thích tuyết đó, chúng ta cùng chơi đi nào!
Lúc đó tôi chỉ nghĩ: “Một cô bạn phiền phức, rất trẻ con nên mới thích tuyết, mùa đông lạnh lẻo như vậy khiến người ta thật cô đơn=))”, bỗng nhiên cô bé ấy ra ngoài sân dang rộng đôi tay, hít một hơi thật sâu: “Đại Thịnh à, tớ nói này nhé, tại sao cậu biết tớ rất thích mùa đông không?”, tôi bèn lắc đầu.
- “Bởi vì nếu như trời lạnh thế này có thể nằm gọn trong vòng tay của người mình thích không phải rất ấm áp hay sao? Mùa đông là một thứ gì đó như một mối liên kết vậy! Nó có thể khiến khoảng cách giữa hai trái tim gần nhau một cách kì diệu! Nên vậy tớ mới yêu mùa đông!”
- “Đại Thịnh, chúng ta cùng chơi nhé!” Cô bé ấy đưa cánh tay ra cho tôi, lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455418/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.