GIÁ TRỊ CỦA THANH XUÂN!
- Này! Anh nói gì Liên Liên vậy? Ở đâu có chuyện gì mà ồn ào thế?
Liên Liên khóc nức nở, ướt hết cả mặt, chạy lại nắm tay người đó, chỉ thẳng vào mặt Tuệ Anh.
- Anh hai! Em chẳng làm gì cả mà hai người họ lại nói em là phế liệu, em thật sự chỉ muốn chào hỏi chị Tuệ Anh. Không ngờ chị ấy lại làm vậy!
Tuệ Anh cười đểu khoanh tay, khí chất hiên ngang bước đến. Liên Liên núp phía sau anh hai của cô, như một bản năng, Tuệ Anh nắm lấy tay cô ấy
- Đừng Tuệ Anh! Để tôi! Niên Vũ nói
Tuệ Anh liền buông tay Liên Liên ra lùi xuống, những ánh mắt đều đổ dồn vào cô, họ đang xem kịch hay sẽ xảy ra thế nào, bỗng Niên Vũ nhìn thẳng mắt anh hai Liên Liên, đưa tay ra chào hỏi
- Chào anh! Tôi tên là Niên Vũ!
- Xin chào, tôi là Trịnh Lạc Kiên, anh hai của Liên Liên.
Lạc Kiên đưa tay ra để bắt tay Niên Vũ, đột nhiên Niên Vũ liền rút tay lại, nói một câu hững hờ:
- Nếu tôi không nhầm thì có phải anh đang ve vãn Tuệ Anh không? Vì từ nãy đến giờ tôi đã chú ý rất nhiều anh cứ liếc sang nơi không cần nhìn của cô ấy, anh thật là ra dáng một “tra nam” bởi vì theo tôi biết anh đã có vị hôn thê rồi mà? Đúng là “huynh tra nam, muội trà xanh”
- Mày! Mày!
Cả khán đài nhìn hai anh em Lạc Kiên-Liên Liên bằng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455386/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.