- Này Tuệ Anh! Cuốn sách “Người nắm tay tôi năm ấy”, tôi đã đọc xong rồi khi nào có cơ hội tôi sẽ trả lại. Niên Vũ nói.
- Ồ! Vậy sao! Tuệ Anh đáo lại một cách hững hờ, có vẻ như không mảy may quan tâm
Bầu không khí trên xe ngột ngạt, thở cũng chẳng dám lớn tiếng, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, không ai nói chuyện với ai.
- Này! Tại sao cô cứ trầm ngâm hoài vậy? Có chuyện gì à?
Tuệ Anh cau mày nhìn Niên Vũ, cô ấy đáp lại:
- Không phải chuyện của anh! Anh không cần phải xen vào đời tư của tôi!
Niên Vũ cười mỉm cưỡng, anh nói trong lòng:
- Đúng là không thể nào ưa được con nhỏ này!
Bỗng chiếc xe dừng lại đột ngột trước một nơi sang trọng, trải thảm đỏ và rất hào nhoáng, nó lấp lánh đến nỗi nếu không quen bạn không thể nhìn thẳng vào nó được.
Tuệ Anh không quên căn dặn trước khi bước xuống xe:
- Niên Vũ, hôm nay anh đến đây với tư cách là bạn của Trương Tuệ Anh, phải thật cẩn thận, không được bắt chuyện bậy bạ đấy!
- Tôi biết rồi! Niên Vũ đáp lại!
“Này, đó chính là Trương tiểu thư, Trương Tuệ Anh đến rồi!”
“Cô ấy còn đẹp hơn cả tiên nữ! Hào nhoáng thật!”
- “Người bên cạnh đi chung với cô ta là ai vậy? Đẹp quá đi mất!”
“Bạn trai của cô ta sao, hai người này khí chất của họ đúng là một cặp trời xinh!
- Chào Trương tiểu thư, mời cô đi lối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-tri-cua-thanh-xuan/2455384/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.