Cậu nói năng hùng hồn như thế khiến Lý Minh Châu nghĩ ngợi một lát cũng không tìm ra lý do gì để phản bác.
Lục Dao liếc nhìn Lý Minh Châu từ trên xuống dưới, lập tức khó chịu.
“Sao em mặc đầm xẻ cao thế?”
Lý Minh Châu nói: “Không phải tôi mua.”
“Ai mua cũng không được, kẻ ấy bụng dạ khó lường!” Lục Dao cởi ngay áo khoác ra, buộc trên đùi Lý Minh Châu.
Lý Minh Châu:…..
“Cậu buộc vậy tôi đi thế nào được.”
“Đi không được càng tốt, để anh bế em đi.” Lục Dao đáp ngon ơ.
Lý Minh Châu không thèm nhiều chuyện với cậu nữa.
Sau khi Lục Dao cởi áo khoác ra thì chỉ còn áo sơ mi trắng.
May mà trong khách sạn này có máy sưởi rất ấm áp, không đến mức bị lạnh cóng.
Lục Dao không đi đâu hết, ngồi xuống cạnh cô.
Những ánh nhìn nóng bỏng hướng về Lý Minh Châu đành dời đi.
Lục Dao ngồi bên cạnh cô, hễ ai không mù thì đều không dám có suy nghĩ gì.
Lục Dao cau mày, lẩm bẩm: “Lần sau em ra ngoài đừng ăn mặc đẹp quá.”
Lý Minh Châu: “Gây rối vô cớ.”
“Con ngươi trong mắt bọn họ đều muốn rớt trên người em kìa!” Lục Dao ấm ức, dựa sát vào cô một chút.
Nếu là trước kia, khi ở nơi công cộng, đặc biệt là những lúc đông người, Lý Minh Châu không thích thân mật với Lục Dao quá.
Cô là một người bảo thủ, tư tưởng luôn dừng lại ở thế kỷ trước, đặc biệt là về phương diện tình cảm.
Thể hiện tình cảm chốn công cộng là chuyện có bị ăn đòn Lý Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-trai/1796771/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.