Lẩu cay nóng của Lục Dao giờ chỉ còn lại phần nóng, cậu ăn gần một giờ, cà kê mãi tới khi màn đêm buông xuống, từng loại đèn trong ngõ thắp sáng.
Lục Dao buông chén xuống, cậu ăn no kềnh bụng mà trong chén vẫn còn lại một nửa chưa ăn hết.
Lý Minh Châu nói mãi cũng mệt, hơn nữa đi ăn ở một quán nhỏ xíu như vậy mà bảo gói về cũng kì.
Lục Dao đứng dậy đi ra ngoài, Lý Minh Châu đuổi kịp cậu, cô nói: “Để tôi dẫn cậu ra ngoài đường lớn.”
Lục Dao đâu tính ra đó, cậu nói, “Tôi muốn đi dạo một lúc.”
“Chỗ này có gì hay mà dạo?” Lý Minh Châu nói.
“Liên quan gì tới cậu.” Lục Dao hừ một tiếng, đi ngược hướng Lý Minh Châu muốn.
Hai bên ngõ, bên trái càng đi càng vào sâu bên trong, lối đi cũng càng ngày càng hẹp.
Lục Dao như tiến vào một thế giới khác của thành phố này, cậu vừa đi vừa hỏi: “Từ nhỏ tới giờ cậu đều ở đây sao?”
Lý Minh Châu đáp: “Ừ.”
Lục Dao chỉ về phía một cửa hàng, trước cửa có một đứa nhỏ đang kéo ghế ra trước tiệm ngồi làm bài, trong tiệm treo ảnh Dương Mịch trong Cung tỏa tâm ngọc, trông cặp mẹ con đó rất thân thiết, Lục Dao liền hỏi, “Hồi nhỏ cậu cũng ngồi làm bài tập như vậy hả?”
Lý Minh Châu trả lời, “Tôi sẽ không dựa vào cửa.”
Lục Dao ngẩng đầu nhìn bầu trời trong ngõ nhỏ qua khoảng không bé tẹo bằng một khe hở nhỏ, thấp thoáng thấy vài ngôi sao.
“Lý Minh, mình làm hòa đi!” Lục Dao đột nhiên nghĩ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-trai/1796713/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.