Trong đầu Lục Dao như có cả trăm chiếc tàu động cơ hơi nước ầm ầm chạy qua, khiến lý trí cậu tan thành mây khói, trong mắt chỉ còn mỗi cặp môi mỏng nhạt màu của Lý Minh Châu.
Bàn tay đang đỡ lấy cằm Lý Minh Châu của Lục Dao thoáng run lên, tay còn lại đang cầm son cũng như bị một lực vô hình níu lấy không cử động được.
Lục Dao chỉ muốn khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi rồi phóng đại ra ngàn lần, khiến Lý Minh Châu biến thành một bức tranh yên tĩnh xinh đẹp mà cậu sở hữu.
Nhất thời trong đầu Lục Dao bùng lên một ý nghĩ không nên có: Cậu phải có được cô.
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu đã khiến Lục Dao ngây ngẩn cả người, lập tức tỉnh táo lại.
Cậu nghĩ: Mình điên rồi!
Lục Dao lắc lắc đầu, cố kéo lý trí quay về. Lúc này, tay phải mới có chút cảm giác, cậu đứng thẳng người lên một chút, từ từ tô son lên môi Lý Minh Châu.
Thỏi son Lục Dao chọn là màu đỏ dòng La Rouge, màu son trông rất cổ điển, sắc đỏ rực có sức hấp dẫn trí mạng.
Màu đỏ này tô lên môi Lý Minh Châu thì như thiên binh vạn mã thế như chẻ tre xâm lược môi cô.
Lục Dao chăm chú tô son cho cô mà cõi lòng nhộn nhạo, tim đập thình thịch.
Lý Minh Châu ngoan ngoãn nghe theo cậu, vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo thường ngày đã biến mất, thay vào đó là sự dịu dàng mà ai để ý kỹ mới phát hiện ra.
Lục Dao thầm nghĩ: Thường ngày cậu ấy rất cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-trai/156585/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.