Tan học, Ôn Noãn và Triệu Nịnh Manh cùng nhau về nhà.
Suốt quãng đường, cô đều nhìn chằm chằm di động, gương mặt tràn ngập thú vị đọc ‘tiểu thuyết’-----
【 Ôn Hàn bắt được thủ đoạn này của Giang Trác, đem cậu ấn lên tường, châm một điếu thuốc: “Còn chạy sao?”
Giang Trác tức giận nhìn hắn, trong mắt hiện lên vẻ khuất phục: “Cậu cho rằng tôi là cái gì.”
Ôn Hàn nở nụ cười: “Cậu là người mà lão tử thích.”
Nói xong câu đó, hắn duỗi tay nâng cằm Giang Trác, mạnh mẽ hôn lên.
Giang Trác dùng sức đẩy ra, nhưng mọi sự phản kháng đều chỉ làm nụ hôn càng thêm sâu đậm. Cậu cuối cùng chỉ có thể tan chảy trong sự dịu dàng mạnh mẽ của hắn.
Nhưng vào buổi chiều tà hai hôm sau, Giang Trác lại đem Ôn Hàn ấn trên tường, tức giận ‘nhéo’ chiếc cằm người đối diện, lạnh lùng nói--- “Không phải không thể, nhưng tôi làm công, cậu không có quyền lựa chọn.”】
Ôn Noãn cứ thế cười ha ha, cười đến nước mắt đều ứa ra.
Mục bình luận đa phần là của các học sinh trường Thập Tam, chia thành 2 kiểu khen ngợi----
“Aaaaa, đại đại đừng cắt ngay đoạn này, tới nữa đi!”
“Ngọt quá ngọt quá! Thật muốn thấy cảnh ứ ừ của bọn họ!”
“Thôi kệ, đầu năm có nước trong để xem đã không tồi, đại đại cố lên!”
“Các bạn trẻ nghe tôi kể này, hôm qua tôi tận mắt thấy Giang Trác đút kẹo cho Ôn Hàn. Sau khi Ôn Hàn đi rồi, Giang Trác còn trộm cười. Lão tử đây từ khi vào trường Thập Tam Bắc thành chưa bao giờ thấy cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-trai-lai-bi-nam-than-coi-trong/229476/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.