Lâm Ngự buông buông đũa xuống, mặt lạnh đi hướng ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Tranh
"Vì sao lại muốn dọn ra?" Lâm Ngự hỏi
Như những gì đã soạn sẵn trong đầu trước đó, cậu nói rằng bản thân vẫn rất khó tiếp nhận được sự thật rằng bản thân hóa ra không phải con ruột, muốn dọn ra ngoài để bản thân có thời gian suy nghĩ đồng thời còn bồi thêm rằng bản thân lo lắng vị thiếu gia thật kia khi về mà gặp cậu ở đây thì sẽ tạo ra thêm rắc rối cho gia đình
Lâm Ngự chắp tay trước ngực nghe em trai giải thích, hóa ra đứa trẻ thường ngày hướng nội trong đầu lại có nhiều suy nghĩ như vậy, đã thế suy luận còn khá logic. Anh cũng đã nghĩ tới mấy tình huống xấu có thể xảy ra, vốn đã chuẩn bị sẵn nhiều kế hoạch để dự phòng nào ngờ hôm nay em trai lại tự mình đưa tới cửa phương pháp tối ưu cho anh
Lâm Ngự gật đầu, đứng dậy tiến tới xoa đầu em trai mình, nói:
"Em suy nghĩ rất thấu đáo. Việc này anh sẽ bàn bạc lại với cha mẹ, nhất định không để em thiệt thòi!"
Cậu thấy ý định dọn ra ngoài của bản thân đã được thông qua một nửa liền cảm thấy trong lòng như nở hoa, ngoan ngoãn gật đầu cảm ơn anh trai rồi bản thân lại quay về phòng. Lâm Ngự nhìn cậu rời đi, sau một hồi mới nhớ ra khi nãy còn quên chưa hỏi món ăn vừa rồi là thứ gì? Ngon như vậy liệu có thể lại làm cho anh thêm suất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-gia-bao-hong-tai-phat-song-my-thuc/3466659/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.