Lâm Tranh từ trên phòng đi xuống dưới nhà, không có ai ở đây cả, ngay cả người giúp việc hình như cũng không có mặt. Vốn cậu định tìm người nhà họ Lâm để nói chuyện về việc rời đi nhưng có vẻ lúc này không có ai ở đây để tiếp cậu cả
Ùng ục...âm thanh phát ra từ phía bụng cậu, rõ ràng là dạ dày cậu đang kêu gào phản đối việc bị bỏ đói cả buổi sáng. Cậu đành tạm gác lại chính sự đi tìm chút gì đó để bỏ vào bụng trước đã, có thực mới vực được đạo mà
Lâm Tranh mở tủ lạnh để tìm đồ ăn nhưng bên trong lại chỉ toàn những bịch hệt như như bịch sữa hộp chất đầy trong đó.
Quên mất...! Người nơi này toàn dùng dịch dinh dưỡng chứ làm gì có gì để ăn. Nửa tháng này mỗi lần đến bữa cơm là cậu lại cảm thấy đau khổ không thôi vì bản thân chỉ có thể dùng thứ này để bổ sung năng lượng. Tuy rằng bên ngoài dịch dinh dưỡng có đề đủ loại hương vị nhưng uống vào vẫn cảm thấy không thể nào nuốt nổi
Người ở đây không chú trọng việc phát triển nông nghiệp mà trọng về phát triển công nghệ hơn nên các sản phẩm liên quan đến thực phẩm ở nơi này đều được liệt vào mặt hàng trung và thượng cấp chỉ có kẻ có tiền mới dám chi ra để mua, nhưng dù có mua thì cũng chẳng biết đường mà chế biến, đa phần đều hấp lên rồi ăn chứ không hề có các bước chế biến cầu kì.
Lâm Tranh đã trải nghiệm và vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thieu-gia-bao-hong-tai-phat-song-my-thuc/3466658/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.