Hắn nhớ rất rõ khung cảnh ấy.
Trăm lần, ngàn lần cứ không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.
Hắn đi vào một tòa nhà bỏ hoang, bước đi trên cầu thang lượn vòng, tiếng bước chân vang vọng giữa không gian trống trải.
Hắn nhớ rất rõ khuôn mặt ấy.
Đôi mắt nhỏ hẹp với ánh nhìn độc ác, trên hai má là vết sẹo ghê tởm, cùng với cánh tay vừa mới quấn băng nhờ vào kiệt tác của hắn.
Hắn chỉ còn một bước nữa là đã bắt được người này, chỉ còn một bước thôi.
Nhưng bây giờ hắn chỉ có thể đứng tại đây, nhìn đối phương giữ vợ của mình, không thể làm được gì.
“Tao đã tới, thả cô ấy ra, giết phụ nữ không phải phong cách của mày.”
Người kia mỉm cười, thả tay ra, để cô ấy chạy về phía mình.
Ôm chặt cô ấy vào lòng, chỉ hy vọng cô ấy mau rời khỏi chỗ này.
Hắn biết cô đủ dũng cảm và thông minh, cô sờ tìm cây súng đặt bên hông hắn, làm như vậy cô sẽ tự bảo vệ mình được.
Lúc đó, hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mất đi cô ấy.
“Chạy mau!”
Hắn hôn nhẹ lên trán cô, nhìn vào đôi mắt ôn nhu ấy.
Cô buông tay, đi về hướng ngược lại không hề xoay đầu.
Người kia giơ súng lên, vợ hắn rút cây súng bên hông, quay trở lại.
Không được –!!
Hắn muốn bảo vệ vợ của hắn, hắn chưa từng nghĩ cô sẽ bảo vệ ngược lại mình.
Vũ khí của đối phương tốc độ nhanh hơn súng của hắn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thiet-rong-s-e-r-f/2315469/quyen-2-chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.