Haier vĩnh viễn không quên được cầu thang gấp khúc và tiếng bước chân vang bên tai.
Hắn chậm rãi bước lên lầu, đi cạnh Lam Mộc Ân.
Hắn không muốn lặp lại lần nữa, cho dù là thế nào cũng không muốn, hắn không muốn mất thêm một ai nữa.
Lam Mộc Ân lấy súng đưa cho Haier, “Hắn chắc chắn sẽ lục soát, tôi vào theo đường chính, anh vòng đường ngoài đi.”
“Cậu cảm thấy hắn sẽ nghĩ cậu tới một mình?”
Lam Mộc Ân nhún vai, “Làm vậy vẫn tốt hơn là hai người cùng ngang nhiên bước vào, anh xem tình hình rồi ra tay.”
Haier mất hứng, hắn không quen nhìn Lam Mộc Ân mạnh mẽ như thế này, hắn đưa súng của mình cho Lam Mộc Ân, “Tôi vào, cậu xem tình hình rồi hành động.”
Lam Mộc Ân nhíu mày, “Hắn muốn tôi chứ không phải anh.”
“Cậu muốn tranh luận với tôi ở đây? Tôi chẳng sao cả, tôi chưa từng thích Lan Stark.” Haier nhún vai không thèm để ý.
Lam Mộc Ân trừng mắt nhìn hắn, cất súng vào, “Cẩn thận.”
Haier gật đầu, tiếp tục bước lên lầu, bước tới tầng lầu kia, hắn mãi mãi cũng không quên được vị trí đó, vết máu thấm dưới đất đã chuyển màu thâm đen, hắn đã từng nằm ở đó cùng vợ mình, chậm rãi mất dần hơi ấm.
“Rai.” Lam Mộc Ân gọi một tiếng, đưa tầm mắt lên nhìn gương mặt hắn.
“Tôi ổn, cậu cẩn thận.” Haier bình tĩnh nói.
“Ừ.” Lam Mộc Ân đáp lại, cầm súng bọc sang hướng khác.
Haier thở sâu, bước vào tầng lầu kia.
Pesci Collins
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thiet-rong-s-e-r-f/2315447/quyen-2-chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.