Sau một hồi lâu, Phu nhân Lưu mới dần dần bình tĩnh lại. Mặc dù cảm xúc không ổn định, nhưng ít ra không còn kích động như vừa rồi nữa. "Lục công tử." Phu nhân Lưu đã khóc đến mức tổn thương khí cơ, có chút thở dốc nói, "Tiếp theo ngươi muốn làm gì?" Lục An biết nàng đang hỏi gì, nói, "Nếu như nhạc mẫu không có ý kiến, ta sẽ giữ nàng lại bên cạnh ta. Tương lai, sẽ được chôn cất trong phần mộ của Lục thị gia tộc ta." Nước mắt Phu nhân Lưu lại lần nữa nhỏ xuống, nhưng nàng biết, trong thế tục, sau khi gả chồng đương nhiên phải theo chồng. Hơn nữa quy mô của Lục thị gia tộc xa xa không phải là thứ nàng có thể so sánh, quy cách hạ táng cũng xa xa không phải nàng có thể tưởng tượng. Lục thị gia tộc chí ít có gia đình, chứ không như nàng lẻ loi một mình. Chuyện vui vẻ nhất của Sương Nhi khi còn sống chính là gả cho Lục An, sau khi chết có thể vào phần mộ của Lục thị, nhất định là nơi nàng mong muốn nhất để về. "Được." Phu nhân Lưu gật đầu đồng ý. "Còn về Liễu Chính Quân, cứ giao cho ta xử lý là được, nhạc mẫu không cần lo lắng nữa." Lục An nói, "Ta hi vọng nhạc mẫu có thể sống tốt." Phu nhân Lưu mặc dù thực lực thấp, nhưng không phải là không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, không phải là người không hiểu hàm ý. Nàng biết nếu như chính mình tìm cái chết, nhất định sẽ gây phiền phức cho Lục An, quấy rầy Lục An làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4951561/chuong-4808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.