Dưới màn đêm, trong trời cao, hai bên cách xa vạn trượng đối đầu. Đối mặt với tiếng gầm thét uy hiếp của Chu Bách Thanh, bốn người Chiến Thiên căn bản không thèm để ý. Cho dù là lúc trước bốn người bọn họ cũng chưa từng để Chu Bách Thanh vào mắt, huống chi là bây giờ? Chỉ thấy bàn tay Lương Tuy nắm lấy cổ Cao Sâm không những không buông ra, ngược lại càng siết chặt hơn, sắc mặt Cao Sâm lập tức trở nên vô cùng đỏ bừng, hai mắt đã bắt đầu thất thần, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết. Ánh mắt của bốn người Chiến Thiên chỉ dừng lại trên người Chu Bách Thanh một chớp mắt, liền chuyển đi, toàn bộ tập trung trên người một người trong bảy người ở đằng xa. Người này cũng đang nhìn bốn người Chiến Thiên, hơn nữa người này là người duy nhất trong bảy người không biểu hiện ra bị khí tức tử vong can thiệp. Võ si, Vương Dương Thành! "Vương huynh, đã lâu không gặp." Chiến Thiên mở lời, thanh âm băng lãnh truyền xa ra trong đêm tối, khiến cả đêm tối trở nên càng thêm băng lãnh và âm u. Nghe được Chiến Thiên chủ động giao lưu, chỉ thấy Vương Dương Thành nhíu chặt lông mày, trong ánh mắt toàn là vẻ sắc bén và thất vọng, mở lời, thanh âm cực kỳ hùng hậu nói: "Ta lúc trước còn từng thưởng thức ngươi, không ngờ ngươi vậy mà lại làm ra loại chuyện thương thiên hại lý này!" "Chúng sinh vì lợi mà sống, ta chỉ là truy cầu lực lượng, cá lớn nuốt cá bé, lại có cái gì sai?" Thanh âm Chiến Thiên vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949467/chuong-2714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.