Trong đêm khuya, Địa Hằng bình nguyên. Dưới ánh trăng, mặt đất vẫn đen kịt một màu. Cho dù ánh trăng có sáng đến đâu, vầng sáng tỏa ra cũng không thể nào chiếu sáng được đêm tối. Ngẩng đầu có thể nhìn thấy vầng trăng sáng và muôn vàn sao trên trời, nhưng cúi đầu nhìn xuống mặt đất chỉ thấy đen kịt, thậm chí rất khó thấy rõ cả những cục đá dưới chân. Giờ phút này, ở một nơi dưới lòng đất hơi lệch ra ngoài đoạn giữa, trong bán kính từ trung tâm đến rìa của Địa Hằng bình nguyên. Dưới đất ba ngàn trượng, trong một không gian rộng lớn, có bốn người đang ngồi thưởng trà trong một tòa lầu các. Hơi nước lượn lờ trên ấm trà, tỏa ra mùi thơm ngát ngấm cả vào lòng người. Bốn người ngồi trên ghế, vẻ mặt vô cùng thoải mái đạm nhiên, không hề có bất kỳ cảm xúc căng thẳng nào. Đúng vậy, không gian dưới lòng đất này chính là chỗ ẩn thân của Ẩn Thiên Môn, mà bốn người này chính là Chiến Thiên và ba vị phó chưởng môn. Thế nhưng, giờ phút này không gian dưới lòng đất rộng lớn đã trống rỗng, ngoài bốn người Chiến Thiên đang thưởng trà ở đây ra thì không còn một ai. Tất cả trưởng lão và đệ tử đều biến mất không thấy, không biết đã đi đâu. Mặc dù bốn người Chiến Thiên đã đạt được lực lượng tử vong, nhưng thần trí lại rất tỉnh táo, bọn họ tự nhiên sẽ không ra tay với trưởng lão và đệ tử của tông môn mình. Đối với họ mà nói, trưởng lão và đệ tử của tông môn là quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-thien-ky/4949466/chuong-2713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.